EYT
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Gửi tới người tôi ghét nhất

3 posters

Go down

Gửi tới  người tôi ghét nhất Empty Re: Gửi tới người tôi ghét nhất

Bài gửi  Admin Wed Dec 22, 2010 10:08 pm

Kính gửi những người tôi từng ghét,
Mong mọi người hãy hiểu cho tôi rằng tôi chỉ ghét một người khi tôi đã đặt vào người đó quá nhiều kỳ vọng…
MẸ
Suốt tuổi thơ con, mẹ đâu khác gì một hung thần…
Con làm gì mẹ cũng nói sai. Con sống thế nào mẹ cũng nói không được. Mẹ chưa bao giờ tin lựa chọn của con là đúng. Mẹ chưa bao giờ tin là con có thể tự xoay sở, là con đủ sức đứng lên sau khi vấp ngã. Mẹ không cho con cơ hội được thử thách để lớn lên. Mẹ chỉ muốn con phải sống sao cho vừa ý mẹ, cho mẹ yên lòng. Con ghét mẹ. Những buồn bực ấu thơ đeo đẳng mãi trong con trên bước đường đời.
Nhưng con chưa bao giờ khắc ghi những tháng ngày còn yếu ớt một tay mẹ ẵm bồng. Con chưa bao giờ khắc ghi những tháng ngày mẹ quần quật cần lao từ hai bàn tay trắng với mong mỏi cho anh em con một cuộc sống tốt hơn. Con chưa bao giờ chịu hiểu lòng mẹ âu lo rối rắm đến nhường nào khi con manh nha nổi loạn vì những khao khát vào đời…
Con đòi hỏi mẹ phải cho con sống nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc hy sinh điều con muốn cho sự yên lòng của mẹ.
Con xin lỗi Mẹ, và cảm ơn mẹ vì tất cả…
LÒNG MẸ
Y VÂN
Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình Mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào
Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu

Lòng Mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu
Tình Mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ
Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ
Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ

Thương con thao thức bao đêm trường
Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao
Thương con khuya sớm bao tháng ngày
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn

Dù cho mưa gió không quản thân gầy Mẹ hiền
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền
Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm
Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên

Lòng Mẹ chan chứa trên bao xóm làng gần xa
Tình Mẹ dâng tới trăng ngàn đứng lặng để nghe
Lời ru xao xuyến núi đồi suối rừng rặng tre
Sóng ven Thái Bình im lìm khi tiếng Mẹ ru

Một lòng nuôi nấng vỗ về những ngày còn thơ
Một tình thương mến êm như tiếng đàn lời ca
Mẹ hiền sớm tối khuyên nhủ bao lời mặn mà.
Khắc ghi bên lòng con trẻ muôn bước đường xa

Thương con Mẹ hát câu êm đềm
Ru lòng thơ ấu quản gì khi thức trắng đêm
Bao năm nước mắt như suối nguồn
Chảy vào tim con mái tóc trót đành đẫm sương

Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu
Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâu
Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt màu
Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng Mẹ yêu…

BA
Con nghĩ đến ba, vết thương lòng của mùa xuân mười tám tuổi, vị đắng của cà phê Ký Ức ám ảnh mãi trên từng tấc lưỡi. Mùa xuân ấy con ghét ba nhiều lắm, con căm ba nhiều lắm. Con hận ba đến độ không muốn nói chuyện với ba gần cả năm trời, ngay cả khi con trở về từ một nơi cách xa nhà đến hai trăm cây số. Vì ba làm con sụp đổ. Vì mùa xuân ấy con tưởng như mình đã mất luôn một người cha. Vì mùa xuân ấy cái đầu nhạy cảm và đa sầu của con phải chịu đựng một gánh nặng quá sức. Quá sức hơn vì đó là mùa xuân con chuẩn bị vào Đại học…
Con bỏ luôn cái thú uống cà phê không đường từ mùa xuân ấy, vì thấy vị đắng của nó chẳng là gì so với cái sự thật về ba…
Chiều nay con một mình ở chốn bình yên mà con vừa tìm được, con uống cà phê không đường. Lâu lắm rồi con mới lại nghe đắng nơi đầu lưỡi, và hương cà phê chạy khắp thân mình. Con không hiểu do đâu nhưng hôm nay chuyện cũ trở về trong con nhẹ như cơn gió thoảng. Con nghĩ về ba, con nhớ lại cái bảng chữ cái ba viết cho con và treo trên tường nhà tập thể, cái mặt người vẽ bằng năm thanh điệu, quyển tập học vần đầu tiên mà chính ba là tác giả, cái ngày ba dạy con-mẫu giáo-đọc Truyện Kiều… Con lại nhớ những chuyến đi ngày thơ ấu, ba kể cho con nhiều chuyện đến nỗi con thuộc luôn những địa danh mình đi qua trên đường về Sài Gòn. Con nhớ ba là người tập cho con đi xe máy, dù tất nhiên là mẹ cứ cằn nhằn hoài…
Hôm nay con xấu hổ vì đã từng không muốn nhìn mặt ba. Con đâu có quyền chối bỏ ba, vì nếu không có ba thì làm gì có con trên cõi đời này, vì nếu không có ba thì con làm gì có được những kỷ niệm ấu thơ như vậy…
Con xin lỗi ba, và cảm ơn ba, vì tất cả.
CHA YÊU
Một chiều lang thang mình tôi bước âm thầm
Ðường về hôm nay đã vắng bóng cha
Nhớ mãi dáng người cha yêu xưa
Cha yêu ơi mình con trong mưa
Giờ naỳ ngồi đây lòng thương nhớ cha đã rời xa
Kỷ niệm thơ ngây ngày xưa quá êm đềm
Ngọt ngào trong tim năm tháng khó quên
Ðến phúc cuối cầm tay cha yêu
Mong bao con phải thương yêu nhau
Lời người con xin nguyện luôn khắc sâu suốt cuộc đời
Cha yêu ơi con nhớ không quên ngày đó
Khi con thơ khôn lớn bên cha từng ngày
Giờ còn đâu nữa ngọt ngào thơ ấu
Cuộc đời ai biết đâu ngày mai
Con không quên năm tháng bao la tình cha
Dang đôi tay ôm ấp con thơ vào lòng
Người là ánh sáng rọi đường con bước
Cha ơi mãi không quên tình cha…
ANH HAI
Đếm lại mà xem, từ nhỏ đến lớn anh em mình nói chuyện được bao nhiêu lần, kể cả những lần gây gổ?
Hình như là hai anh em mình sống trong hai thế giới khác nhau cho nên dưới một mái nhà mà có khi mấy tháng không hề nói chuyện…
Anh Hai đi rồi về rồi lại đi nhiều đến độ em cũng chẳng quan tâm nữa… Nhiều lần quên mất mình cũng có một người anh. Hơn nữa, lại là một người anh giống mình như đúc.
Giận anh Hai nhiều, ghét anh Hai nhiều. Em có anh mà như không có. Ấm êm thì anh em cùng hưởng, có chuyện thì chỉ mình em gánh. Anh Hai chỉ cần làm một việc vô cùng đơn giản là bỏ đi mất biệt. Anh tìm quên trong những cuộc chơi, trong bè bạn, trong cuộc đời riêng; còn em gái anh, nhỏ tuổi, đa sầu, còn mang nợ cầm thư, thì vừa chịu đựng vừa phải kề vai gánh vác. Giận được không? Ghét được không? Từ bỏ được không?
Mà sao em lại không nhớ những lúc anh em mình chơi đùa, dù rất hiếm hoi, ngày còn nhỏ…
Sao em không chịu nhớ cũng có những lúc ở nhà anh Hai quan tâm em như một người anh…
Sao em không chịu nhớ những lời anh Hai căn dặn trong ngày tiễn em đi học xa nhà, dù rằng cái không gian lúc ấy chẳng lấy gì làm dễ chịu…
Sao em không chịu hiểu rằng người anh nhiều lầm lỗi và nhiều lần bị lãng quên của em cũng biết nghĩ suy, biết hối tiếc, và hơn hết là luôn nhớ đến em, luôn nghĩ cho em…
Sao em không chịu biết rằng đêm nay, khi em ngồi viết những dòng này, anh Hai đang nằm trằn trọc trong một căn phòng xa lạ, một không gian tù túng, trên một cái cù lao đơn độc giữa ngã ba sông… và hẳn là nghĩ nhiều về em…
Anh Hai à, em muốn nói rằng em không xấu hổ vì anh, em cũng không muốn lãng quên anh. Ngày mới lớn đã qua, giờ đây, em vui vì mình có một người anh, cho dù người anh đó là ai và đã làm gì, thì sự thật không thể đổi thay, chúng ta mang cùng dòng máu…
Anh em như thể tay chân
Rách lành đùm bọc khó khăn đỡ đần…
THẦY
Thầy à, thầy có biết là thời cấp ba của em tối tăm và tan nát vì lý do lớn nhất là thầy?
Thầy đối xử với em không hề đúng cách của một người thầy, khẳng định.
Lúc đầu em không ưa thầy. Sau đó em ghét thầy. Rồi em hận thầy. Một thời gian sau em thù thầy. Sau nữa, em thề là cho đến suốt đời em sẽ không bao giờ tin thầy, cho dù đó là chuyện nhỏ nhặt nhất.
Em không ưa thầy vì em không thể hiểu được thầy, có lẽ… Mà em cũng chẳng chịu cảm thông khi nhìn vào cuộc đời thầy, nhiều đắng cay, nhiều sóng gió. Em không thấy rằng để hôn nay đứng trên bục giảng dạy em, hôm nay khăn gói lên đường đi tìm tri thức nơi đất khách quê người, thầy đã phải vượt qua những gì…
Sao em không chịu tin rằng những gì thầy làm trong những ngày chúng em sắp tốt nghiệp là một cách để thầy bù đắp? Sao em không chịu tin là thầy cũng có một tấm lòng thành, như bao con người khác?
Thầy ơi, có lẽ từ cái ngày đầu tiên gặp thầy đến nay, em chưa bao giờ gọi một tiếng “thầy” chân thành đến vậy.
NGƯỜI THẦY
Người thầy vần lặng lẽ đi về sớm trưa
Từng ngày giọt mồ hôi rơi nhòe trang giấy
Để em đến bên bờ ước mơ
Rồi năm tháng sông dài gió mưa
Cành hoa trắng vẫn lung linh trong vườn xưa

Người thầy vẫn lặng lẽ đi về dưới mưa
Dòng đời từng ngày qua êm đềm trôi mãi
Chiều trên phố bao người đón đưa
Dòng sông vắng bây giờ gió mưa
Còn ai nhớ, ai quên con đò xưa...

Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi
Có hay bao mùa lá rơi
Thầy đã đến như muôn ngàn tia nắng
Sáng soi bước em trong cuộc đời
Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi
Vẫn chiếc áo xưa choàng đôi vai
Thầy vẫn đi, buồn vui lặng lẽ…

Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi
Tóc xanh bây giờ đã phai
Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy
Dõi theo bước em trong cuộc đời

Dẫu đếm hết sao trời đêm nay
Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi
Nhưng ngàn năm, làm sao em đếm hết công ơn người thầy...

Tôi ghét một người khi tôi đặt vào người đó quá nhiều kỳ vọng mà không chịu hiểu đó cũng là con người.
Tôi ghét, vì tôi chỉ biết đòi hỏi người khác cho mình mà chưa bao giờ nghĩ mình cũng cần phải biết hy sinh cho người khác.
Tôi ích kỷ. Chỉ hai từ đó, giản đơn lắm nhưng chính nó đã giam lỏng tôi trong những cơn nhảm nhí kéo dài, những nỗi cô đơn không lối thoát.
Chiều nay tôi thấy mình thiếu hơi người, nên tôi đi tìm một tách cà phê và cố bắc lại một nhịp cầu, để trở về với thế giới con người. Một thế giới mà tất cả mọi con người đều phải cho và nhận.
Có gì đẹp trên đời hơn thế
Người yêu người sống để yêu nhau….


Admin
Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 53
Join date : 06/12/2010
Age : 26
Đến từ : 8h land!!

https://eyt8h.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Gửi tới  người tôi ghét nhất Empty Hix

Bài gửi  bababubu_zz Wed Dec 22, 2010 10:11 pm

Bài kuả em mà sao ai cũng chà đạp em zữ zậy Cứu Cứu Cứu
bababubu_zz
bababubu_zz
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 46
Join date : 12/12/2010
Age : 27
Đến từ : Thien Duong`

Về Đầu Trang Go down

Gửi tới  người tôi ghét nhất Empty Re: Gửi tới người tôi ghét nhất

Bài gửi  Admin Wed Dec 22, 2010 10:14 pm

Vì mày đáng được như thế Cái gì Cái gì Cái gì tè bậy tè bậy tè bậy
Admin
Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 53
Join date : 06/12/2010
Age : 26
Đến từ : 8h land!!

https://eyt8h.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Gửi tới  người tôi ghét nhất Empty Re: Gửi tới người tôi ghét nhất

Bài gửi  yunji.tmp Fri Dec 24, 2010 11:39 am

tao chẳng hiểu chúng mày viết gì hết!Đáng lẽ ra phải cho từ ghét vào trong ngoặc kép chứ Đập Đập Đập
Đây là box văn học đấy,nếu không cho nó vô ngoặc kép thì chuyển má nó sang box chém gió đi em ạ Hút thuốc Hút thuốc Hút thuốc
yunji.tmp
yunji.tmp
Super moderate
Super moderate

Tổng số bài gửi : 58
Join date : 12/12/2010
Age : 27

Về Đầu Trang Go down

Gửi tới  người tôi ghét nhất Empty Re: Gửi tới người tôi ghét nhất

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết