Người phụ nữ tuyệt vời nhất : Mẹ tôi♥
2 posters
Bạn nghĩ gì về mẹ mình?????
Người phụ nữ tuyệt vời nhất : Mẹ tôi♥
....."Nếu trên đời này tồn tại một người phụ nữ yêu thương và tin tưởng ở tôi nhất, một người bạn tuyệt vời nhất, một người mà vì tôi có thể hi sinh cả tính mạng hay từ bỏ hết mọi của cải, mọi thứ ân sủng quý giá nhất thì tôi tin chắc người đó không ai khác ngoài mẹ tôi.
Tôi rất thích viết văn, nhưng tôi lại sợ phải viết những bài văn về mẹ. Mẹ tôi chẳng có nét gì đẹp cả. Tại sao tóc mẹ không phải là tóc dài và mượt như dòng suối? Tại sao đôi mắt mẹ không to và ấm áp? Tại sao làn da mẹ không phải là trắng hồng và mịn màng? Tôi bế tắc trong bài văn viết về mẹ. Nhưng lúc này đây,tôi lại muốn viết thật nhiều về bà.Vì sao ư?Vì tôi không muốn che dấu tình cảm mà tôi dành cho mẹ,muốn bày tỏ lòng mình qua những dòng viết.
Gia đình tôi không được hạnh phúc như những gia đình khác,không có hạnh phúc mà chỉ có sự tan vỡ.Ba mẹ chia tay khi tôi bắt đầu biết nhận thức về hoàn cảnh của mình.Tôi đã không nhỏ 1 giọt nước mắt vào ngày đó-ngày bố mẹ tôi ra toà ly hôn.Và cũng từ ngày đó,mọi gánh nặng đặt lên đôi vai gầy của mẹ tôi.Mẹ thật sự rất đặc biệt.Bà là 1 tổng hoà của những điều vô lý.Có điều gì đó dường như không bìh thường lắm khi một đứa con lại nói về mẹ mình như vậy. Mẹ tôi ốm, hơi lùn, mẹ luôn nhoe bé trong gia đình và cũng nhỏ bé trong cuộc đời, nhưng trong mẹ lại ẩn chứa một tính cách mạnh mẽ dữ dội đến kì lạ, đó là điều vô lý thứ nhất. Mẹ không sợ bất kì cái gì, mọi khó khăn thử thách mẹ đều vượt qua. Tính mẹ thắng thắn đôi khi trở nên nóng nảy, yêu ghét rõ ràng, không bao giờ chịu thua bất cứ ai, không ai ăn hiếp được mẹ. Dù lớn lên trong gia đình nghèo, đông anh chị em, lại mồ côi mẹ từ nhỏ nhưng mẹ tôi vẫn cố gắng duy trì việc học bù lại bà học rất giỏi, luôn đựơc thầy cô khen ngợi - điều vô lý thứ hai. Mẹ có thể lặn lội 3,4 cây số để đi thi học sinh giỏi, mà chỉ ăn có một chiếc bánh mì, học bài vào buổi tối với những chiếc "đèn học" tự chế từ đom đóm và vỏ trứng. Thật đặc biệt phải không? Mẹ tôi là vậy đó, luôn đặc biệt trong mắt tôi.
Mẹ không nấu ăn ngon như những bà nội trợ tài ba, bà chỉ chuẩn bị những bữa cơm rất đỗi bình thường cho hai mẹ con vậy mà tôi luôn chê những bữa cơm đó, mỗi lần như vậy tôi biết mẹ buồn, đôi mắt mẹ nói lên điều đó. Nó không cười mà sau thẳm nhưng tôi chưa bao giờ cho là mình sai, "lời nói như bát nước đổ đi" đâu có thể rút lại, vậy là tôi lại lặng lẽ bỏ lên phòng để lại mẹ ngồi ăn một mình. Tôi cũng buồn lắm nhưng nỗi buồn ấy chỉ thoáng qua trong tâm trí chẳng lưu giữ cho tôi chút kí ức nào. Cứ như vậy, cuộc sống của tôi trôi qua thật nhẹ nhàng bên mẹ, ngày ngày được mẹ chăm sóc, quan tâm nên tôi dường như không còn ý thức được mẹ tôi quan trọng đến nhường nào cho đến khi....
Còn tiếp.....
P/S: Hãy thử nghe bản nhạc này, khá tâm trạng để đọc bài viết của tôi
Tôi rất thích viết văn, nhưng tôi lại sợ phải viết những bài văn về mẹ. Mẹ tôi chẳng có nét gì đẹp cả. Tại sao tóc mẹ không phải là tóc dài và mượt như dòng suối? Tại sao đôi mắt mẹ không to và ấm áp? Tại sao làn da mẹ không phải là trắng hồng và mịn màng? Tôi bế tắc trong bài văn viết về mẹ. Nhưng lúc này đây,tôi lại muốn viết thật nhiều về bà.Vì sao ư?Vì tôi không muốn che dấu tình cảm mà tôi dành cho mẹ,muốn bày tỏ lòng mình qua những dòng viết.
Gia đình tôi không được hạnh phúc như những gia đình khác,không có hạnh phúc mà chỉ có sự tan vỡ.Ba mẹ chia tay khi tôi bắt đầu biết nhận thức về hoàn cảnh của mình.Tôi đã không nhỏ 1 giọt nước mắt vào ngày đó-ngày bố mẹ tôi ra toà ly hôn.Và cũng từ ngày đó,mọi gánh nặng đặt lên đôi vai gầy của mẹ tôi.Mẹ thật sự rất đặc biệt.Bà là 1 tổng hoà của những điều vô lý.Có điều gì đó dường như không bìh thường lắm khi một đứa con lại nói về mẹ mình như vậy. Mẹ tôi ốm, hơi lùn, mẹ luôn nhoe bé trong gia đình và cũng nhỏ bé trong cuộc đời, nhưng trong mẹ lại ẩn chứa một tính cách mạnh mẽ dữ dội đến kì lạ, đó là điều vô lý thứ nhất. Mẹ không sợ bất kì cái gì, mọi khó khăn thử thách mẹ đều vượt qua. Tính mẹ thắng thắn đôi khi trở nên nóng nảy, yêu ghét rõ ràng, không bao giờ chịu thua bất cứ ai, không ai ăn hiếp được mẹ. Dù lớn lên trong gia đình nghèo, đông anh chị em, lại mồ côi mẹ từ nhỏ nhưng mẹ tôi vẫn cố gắng duy trì việc học bù lại bà học rất giỏi, luôn đựơc thầy cô khen ngợi - điều vô lý thứ hai. Mẹ có thể lặn lội 3,4 cây số để đi thi học sinh giỏi, mà chỉ ăn có một chiếc bánh mì, học bài vào buổi tối với những chiếc "đèn học" tự chế từ đom đóm và vỏ trứng. Thật đặc biệt phải không? Mẹ tôi là vậy đó, luôn đặc biệt trong mắt tôi.
Mẹ không nấu ăn ngon như những bà nội trợ tài ba, bà chỉ chuẩn bị những bữa cơm rất đỗi bình thường cho hai mẹ con vậy mà tôi luôn chê những bữa cơm đó, mỗi lần như vậy tôi biết mẹ buồn, đôi mắt mẹ nói lên điều đó. Nó không cười mà sau thẳm nhưng tôi chưa bao giờ cho là mình sai, "lời nói như bát nước đổ đi" đâu có thể rút lại, vậy là tôi lại lặng lẽ bỏ lên phòng để lại mẹ ngồi ăn một mình. Tôi cũng buồn lắm nhưng nỗi buồn ấy chỉ thoáng qua trong tâm trí chẳng lưu giữ cho tôi chút kí ức nào. Cứ như vậy, cuộc sống của tôi trôi qua thật nhẹ nhàng bên mẹ, ngày ngày được mẹ chăm sóc, quan tâm nên tôi dường như không còn ý thức được mẹ tôi quan trọng đến nhường nào cho đến khi....
Còn tiếp.....
P/S: Hãy thử nghe bản nhạc này, khá tâm trạng để đọc bài viết của tôi
yunji.tmp- Super moderate
- Tổng số bài gửi : 58
Join date : 12/12/2010
Age : 27
Re: Người phụ nữ tuyệt vời nhất : Mẹ tôi♥
Chó kái j????yunji.tmp đã viết:cho ma
Ai bắt mày nghe
Thik thì nghe ko thik thì thoi
Re: Người phụ nữ tuyệt vời nhất : Mẹ tôi♥
Tau khôg chửi cái ba cái bài hát thối tha của idol nhà mày,bài đấy chị tau cũg thík nghe,tau trân trọg bà ấy.tau khôg chửi và kũg khôg nghĩ mình muốn chửi làm zề
Tau chửi mầy,tau thấy mầy vít bài một kểu mà tình cảm mầy một kểu,đọc cái bài nầy làm và nghĩ đến mầy,tau chẳng thấy có gì liên quan(hiểu đơn giản là mất hết cả cảm xúc)
Ừ thì mầy không thể ghét mẹ,tau kũng thế,chẳng ai thế kả nhưg tau khôg thể nói như kái bài vít kủa mầy,như kjểu nó kô chân thực ế(nôm na là thế)
Tau kô bít có fài mầy vít kô nhưg tau kô thấy càm xúc jì!!!!!
Tau chửi mầy,tau thấy mầy vít bài một kểu mà tình cảm mầy một kểu,đọc cái bài nầy làm và nghĩ đến mầy,tau chẳng thấy có gì liên quan(hiểu đơn giản là mất hết cả cảm xúc)
Ừ thì mầy không thể ghét mẹ,tau kũng thế,chẳng ai thế kả nhưg tau khôg thể nói như kái bài vít kủa mầy,như kjểu nó kô chân thực ế(nôm na là thế)
Tau kô bít có fài mầy vít kô nhưg tau kô thấy càm xúc jì!!!!!
yunji.tmp- Super moderate
- Tổng số bài gửi : 58
Join date : 12/12/2010
Age : 27
Similar topics
» 1. Vôva và cô giáo: Nhẹ nhất và nặng nhất
» Lady Gaga diện đồ "mát mẻ" trong bão tuyết
» [Info] Dành cho E.L.F và những người yêu quý Super Junior
» 7 cách tự tử hài hước nhất
» Kpop idol group nào xuất sắc nhất 10 năm qua?
» Lady Gaga diện đồ "mát mẻ" trong bão tuyết
» [Info] Dành cho E.L.F và những người yêu quý Super Junior
» 7 cách tự tử hài hước nhất
» Kpop idol group nào xuất sắc nhất 10 năm qua?
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|